Tôi là một người phụ nữ 30 tuổi, đã có gia đình và 1 con. Hiện tại, tôi đang có sự thay đổi chút trong công việc. Tôi từng thuyết phục một công ty cho tôi vào làm nhân viên thử việc không cần lương, đề nghị họ test thoải mái trình độ từ tiếng anh đến kỹ năng làm việc nhưng lại bị cho là quá tự cao.
Tôi tốt nghiệp ngành kinh tế tại trường đại học có tiếng, sau đó làm trợ lý cho giám đốc công ty nước ngoài. Sau thời gian, công ty này có mua lại một công ty Việt Nam và tôi đã chuyển về đó làm trợ lý hành chính nhân sự.
Sau khi ra Hà Nội để lấy chồng, tôi lại vất vả tìm việc. Vì các nhà tuyển dụng đều e ngại nếu chọn tôi thì trước sau gì tôi cũng nghỉ sinh con. Mặc dù tôi viết cam kết không sinh con sớm nhưng họ cũng không đồng ý.
Sau đó 3 tháng, tôi tìm được công việc thời vụ. Khi hết hợp đồng, họ chuyển tôi làm dự án, công ty trả bảo hiểm, lương lại khá cao. Gần 1 năm thì dự án bị out khỏi công ty. Tôi lại đi nộp hồ sơ tìm việc khác.
Cũng lại 3 tháng tôi mới tìm được một công việc lương tạm ổn nhưng không có bảo hiểm, làm việc cũng khá vất. Sợ thất nghiệp, tôi nhận làm hết. Được 1 năm sau tôi có bầu thì bị công ty ép nghỉ việc. Bụng cũng dần to, tôi ngại đi xin việc, biết là cũng khó khăn nên đành ở nhà.
Định hướng nghề nghiệp tuổi 30 đối với tôi là vấn đề nan giải. Vậy là cứ ở nhà chờ sinh con, sống bằng lương của chồng. Ở nhà tôi làm thêm online bằng cách dịch tiếng Anh, bán mấy đồ linh tinh.
Sau này, tôi xin làm bán thời gian cho các cửa hàng, tiền lương dựa vào doanh số. Cứ thế khi con bắt đâu 1 tuổi, tôi lại bắt đầu đi xin việc. Có nhiều công ty gọi đến phỏng vấn, tôi lọt vòng cuối cùng nhưng khi hỏi đến gia đình, họ biết tôi có con nhỏ nên lại từ chối tôi.
2 tháng tìm việc không có kết quả, tôi lại ở nhà chăm con. Thời gian này tôi học thêm tiếng anh, tham gia trao đổi kinh nghiệm nghề nghiệp trên diễn đàn. Có những công ty cần người làm thời vụ tôi cũng nhận. Miễn có tiền mua sữa cho con thì tôi cũng không ngại.
Tôi định hướng lại nghề nghiệp cho bản thân. Tôi tiếp tục đi tìm việc nhưng một phụ nữ 30 tuổi như tôi thì vấn đề này là rất khó.
Ở tuổi 30, tôi cũng chưa đủ khả năng làm quản lý mà làm nhân viên thì ít công ty tuyển dụng. Tôi vẫn tiếp tục đi xin việc và đã có công ty muốn nhận. Tôi thuyết phục họ cho tôi thử việc không cần lương, đề nghị họ có thể kiểm tra năng lực và kỹ năng tiếng Anh thì họ cho tôi là quá tự tin.
Tại công ty này, công việc của tôi chủ yếu ngồi văn phòng. Nhưng khi công ty mở thêm đại lý mới, tôi phải đi tỉnh hỗ trợ vì thiếu người. Được 2 hôm, con tôi ốm nên đành phải quay về chăm con. Con khỏi ốm thì tôi cũng lại thất nghiệp.
Định hướng nghề nghiệp tuổi 30 của tôi có gì sai hay gặp khúc mắc ở đâu? Tôi cũng không biết nữa! Cũng may, chồng biết thông cảm, động viên tôi ở nhà làm thêm, tranh thủ học nghiệp vụ này nọ… rồi chờ đến cơ hội mới.
Nhưng tôi cũng không biết phải chờ tới khi nào? Do tôi quá yếu kém hay do định hướng của tôi sai? Có chị em nào giống hoàn cảnh của tôi không hãy cho tôi lời khuyên?